Nguồn: FB Ngo Du Trung.
2018/02/10.
Triết gia là người làm cho những điều... dễ hiểu trở thành... khó hiểu. Còn thi sĩ là người làm cho những thứ bình thường, tầm thường trở thành đặc sắc, đáng yêu.
Không có bàn tay của thi sĩ chạm vào thì những đoá Dã Quỳ mọc tràn lan ở Đà Lạt làm sao trở thành "lung linh" trong tâm trí người thưởng ngoạn thơ như thế? Không có bàn tay của thi sĩ chạm vào thì những "trang vở cũ", những "viên sỏi nhỏ" ven đường làm sao có thể trở nên mầu nhiệm, có hồn, chạm vào được những chỗ mong manh, sâu thẳm nhất trong lòng người?
Cho nên khi "Nghe em kể mùa Dã Quỳ trở lại" thì chuyện "Ta với trời say cuộc mộng tình xa" là không thể khác được.
Mời đọc một bài thơ khác của Hiệp Nguyễn dưới đây.
Để Nhớ TT, Mùa Hè 1973 – 1975 và Dalat Ngày Tháng Cũ.
1.
Nghe em kể mùa Dã Quỳ trở lại.
Chuyện hoa vàng, thơm giấc ngủ mồ hôi.
Trưa tuột núi, chiều bãi Tiên biển rộng.
Ta với trời say cuộc mộng tình xa.
2.
Bùi thị Xuân mưa sa trên lối cỏ.
Buổi tan trường qua phố nhỏ đường hoa.
Chân bước khẽ nghe tình hoài đơn lẻ.
Tháng năm buồn, e tuổi ngọc tàn phai ?
3.
Đất miền tây, tháng mười hai nước đổ.
Mảnh đời trôi như thể lục bình trôi.
Nhìn hoa tím nhớ hoài câu thơ cũ.
Tím muôn chiều, biền biệt bóng chiều đi.
4.
Nơi phố núi trời xanh, hay mây phủ?
Cánh nhạn về hương tóc cũ xa xăm.
Giữa đồng sâu con nước lũ đang đầy.
Nghe rét mướt đêm băng dòng Cái Lớn.
5.
Đời không hẹn em vui xây mộng ước.
Áo mơ phai, nên chuyện đá vàng phai.
Người lên núi, gã tiều phu ngả ngựa.
Chuyện vẫy vùng trôi tựa giấc chiêm bao.
Nhìn bóng mây, nhớ bóng núi trời nào.
Lưng áo bạc, nỗi đau càng thẫm lại.
Chiều lại chiều, rừng thẳm đại ngàn xa.
Tiếng quốc kêu ray rứt gánh sơn hà.
Sầu gục mặt đếm ngày qua lặng lẽ.
6.
Đường hoa cũ mong chân ai bước khẽ?
Thôi quay về dang dở một đời hoa.
Hồi kinh sớm xua qua đi tuổi ngọc.
Tiếng chuông chiều hiu hắt bóng tương lai.
Mong chi ai, ngoài chân mây góc biển ?.
Thôi gởi buồn vào vĩnh viễn thiên thu.
Hiệp Nguyễn
2/2018.
Nhắc:
VT: Trưa tuột núi , chiều bải tiên biển rộng
Nghe như quân trường ĐỒNG ĐẾ phảng phất đâu đây , đu dây tử thần - vượt - tuột núi - quan sát dạ tinh viễn kính - học truyền tin - hành quân dã trại ..............cụm bải tập chiến thuật có núi chạy ra sát với núi , ở đây gọi là Bải Tiên , nhìn lên núi có ngọn quốc kỳ luôn phất phới tung bay , dưới quốc kỳ là hai câu :
Anh đứng ngàn năm thao diển nghỉ
Em nằm xỏa tóc đợi nghìn thu
No comments:
Post a Comment